CỬA KÍNH NHẠT NHOÀ SAU CƠN MƯA

CHUYỆN TÌNH CÔ GÁI THƯỜNG HAY NGỒI BÊN CỬA KÍNH ĐỂ NGẮM NHỮNG HẠT MƯA RƠI VÀ CÔ THẦM MONG SAO SAU CƠN MƯA NÓ SẼ MANG ĐI HẾT NHỮNG NỖI BUỒN BẤY LÂU ĐANG CHẤT CHỨA TRONG LÒNG CÔ

Những cơn mưa nặng hạt về ban chiều dường như cuốn theo cả những bụi bẩn bám trên ô cửa kính lâu ngày, và cũng làm cho nỗi lòng của ai đó thêm day dứt nhớ nhung. Mưa thường mang đến bao hoài niềm khắc khoải cho con người. Những người đa sầu, đa cảm, dễ buồn, dễ vui vẫn hay thường coi những cơn mưa như một niềm cô nhân, vin vào đó để nhớ về một cái gì xa xôi, hay đơn giản là nuông chiều những cảm xúc bản thân. Có một cô gái vẫn thường hay ngồi bên cửa kính ngắm từng hạt mưa rơi. Đôi khi là cơn mưa ào ạt qua đi, phạt từng cơn gió mạng vào tấm cửa kính mong manh. Cô vội vàng thu mình lại như đang né tránh những trận gió to, những làn mưa sẽ hất thẳng vào mình. Tất nhiên đấy là một phản xạ có điều kiện mà thôi, nhưng cô nhanh chóng nhận ra rằng thiên nhiên khắc nghiệt đâu có thể làm gì được cô. Cái cô nhìn thấy chỉ là qua một tấm cửa kính mà thôi, cô đâu có ở ngoài đó để cảm nhận cái giá buốt, cái lạnh lẽo hay nóng bức.

 

Giá mà cuộc đời những oán trái, đắng cay giống như một cơn mưa vậy, mưa thật to thật đáng sợ kèm theo gió, theo sấm chớp nhưng tất cả rồi sẽ nhanh chóng qua đi. Nắng sẽ lại hiện ra, đám mây đen sẽ nhanh chóng tan biến. Và tất cả những nỗi đau, những nỗi buồn như vậy sẽ phải sợ trước một ô cửa kính, chúng sẽ phải dừng chân lại đó, chúng đâu thể vượt qua được tấm kính mà làm tổn thương ai. Những bão lòng khác với bão tự nhiên, vật thật là tấm kính có thể ngăn cản được mưa, được gió, những câu thể can thiệp được vào nội tậm con người. Đâu thể biết họ đang nghĩ gì.

Cô mong sao những cơn mưa này sẽ qua đi thật nhanh, vì cô biết cô muốn được tận mắt nhìn thấy cầu vồng, chứ không phải nhìn thấy những cơn mưa cứ liên tiếp phải vào tấm kính. Dù có được bảo vệ nhưng cô vẫn cảm thấy sợ hãi, vẫn cảm thấy cô đơn trong lòng. Cô đâu thể mạnh mẽ mà mở toang ô cửa kính, cứ để mặc mưa mặc gió gào thét được. Cơn mưa lớn sẽ gột rửa những bụi bẩn, những vết ố vàng, những hạt bụi còn đọng trên tấm kính. Và cô mong sao cơn mưa cũng sẽ nhanh chóng qua đi, mang theo cả những nỗi buồn đang chất chứa trong lòng cô

Author: Thach Thuyen